Tớ thích nhất là được chơi cùng bố. Vì sao ư? Vì mẹ không chơi trò phù thủy cưỡi chổi khi lau nhà với tớ, không nhảy nhót trong chậu xà phòng cùng tớ khi giặt đồ. Ông thì dạy tớ vẽ rất nhiều thứ đẹp đẽ, nhưng ông sẽ nhắc nhở khi tớ vẽ một cái cây biết đi hay một con lợn biết bay. Bà cũng thường đưa tớ đi siêu thị cùng, nhưng bà chẳng bao giờ “mắc lừa” khi tớ giở trò “vặt vãnh” …
Chỉ có bố là sẽ chấp nhận tất cả những điều “dở hơi” của tớ. Bố có thể giúp tớ biến “công việc” thành “trò chơi”, biến “trò chơi” thành “những bài học”, biến “những bài học” thành sự hào hứng học hỏi…
Và tớ thực sự tự hào khi nói rằng, bạn thân của tớ là … bố!
Chỉ có bố là sẽ chấp nhận tất cả những điều “dở hơi” của tớ. Bố có thể giúp tớ biến “công việc” thành “trò chơi”, biến “trò chơi” thành “những bài học”, biến “những bài học” thành sự hào hứng học hỏi…
Và tớ thực sự tự hào khi nói rằng, bạn thân của tớ là … bố!
Tớ thích nhất là được chơi cùng bố. Vì sao ư? Vì mẹ không chơi trò phù thủy cưỡi chổi khi lau nhà với tớ, không nhảy nhót trong chậu xà phòng cùng tớ khi giặt đồ. Ông thì dạy tớ vẽ rất nhiều thứ đẹp đẽ, nhưng ông sẽ nhắc nhở khi tớ vẽ một cái cây biết đi hay một con lợn biết bay. Bà cũng thường đưa tớ đi siêu thị cùng, nhưng bà chẳng bao giờ “mắc lừa” khi tớ giở trò “vặt vãnh” …
Chỉ có bố là sẽ chấp nhận tất cả những điều “dở hơi” của tớ. Bố có thể giúp tớ biến “công việc” thành “trò...
Chỉ có bố là sẽ chấp nhận tất cả những điều “dở hơi” của tớ. Bố có thể giúp tớ biến “công việc” thành “trò...