Phong Lưu Cũ Mới
Trong phần "Tự ngôn" nhà văn hóa Vương Hồng Sển đã viết (Trích):
“Tôi bình sanh thích những gì đẹp: giò lan hàm tiếu, đóa hoa mãn khai. Một cuốn sách đóng bìa khéo đủ làm tôi vui cũng như trên sân quần vợt, tôi lại thích những đường banh tuyệt vời, không đỡ gạt nổi. Càng thêm tuổi, tôi chuyên tâm về thẩm mỹ và văn hóa. Tôi trồng lan và nghiên cứu về lan, nhưng chỉ trồng chơi trong sân nhà, âm thầm ngắm nghía, săm soi lấy mình. Cụ Tú Hải Văn viết và Nguyễn Tuân nhắc lại trong Vang bóng một thời, chuyện những chiếc ấm đất:
“Họ lịch sự như tiên, phú quí như trời,
quất con ngựa rong chơi ngoài ngõ liễu;
“Ta trồng cỏ đầy vườn, vãi hoa đầy đất,
gọi hề đồng pha nước trước hiên mai.”
Tôi thấy rất hay, nhưng thầm hỏi: đời nay dễ gì “quất con ngựa rong chơi”! Ngoài ngõ chẳng là tấp nập nhiều xe trên mười bánh! Cũng không thể “gọi hề đồng pha nước”! Đời bình dân, tự mình pha nước chắc ăn hơn. Họa chăng cỏ thì ai trồng cũng được, gặp cỏ lan “vương giả chi hương” thì càng quí."
Phong Lưu Cũ Mới
Trong phần "Tự ngôn" nhà văn hóa Vương Hồng Sển đã viết (Trích):
“Tôi bình sanh thích những gì đẹp: giò lan hàm tiếu, đóa hoa mãn khai. Một cuốn sách đóng bìa khéo đủ làm tôi vui cũng như trên sân quần vợt, tôi lại thích những đường banh tuyệt vời, không đỡ gạt nổi. Càng thêm tuổi, tôi chuyên tâm về ...